Thánh Phêrô Trương Văn Đường sinh năm 1808 tại Kẻ Sở, huyện Thanh Liêm, tỉnh Hà Nam, trong một gia đình nghèo nhưng rất đạo đức. Từ nhỏ, ngài ao ước được sống đời tu trì và được thánh linh mục Trương Văn Thi, chú ruột của ngài, gửi đến xứ An Tập, nhờ cha Phượng nuôi dạy.
Hình ảnh chú Đường hiền hòa và đảm đang dần trở nên quen thuộc với mọi người. Chú chăm chỉ học chữ Nho và Latinh. Năm 26 tuổi, chú Đường được lên bậc thầy giảng và được cử về giúp cho thừa sai François Marette - Phan tại giáo xứ Bầu Nọ.
Thầy dạy giáo lý cho tân tòng và phục vụ giáo dân xứ Bầu Nọ. Ngày 20 tháng 6 năm 1837, khi quan quân vây làng để tìm bắt thừa sai Cornay - Tân, thầy Đường bị một người chỉ điểm nói là học trò của thừa sai Tân nên bị bắt.
Ngày 21 tháng 6 năm 1837, cùng với thừa sai Cornay - Tân, thầy Mỹ và thầy Truật, thầy Đường bị giải về công đường Sơn Tây. Ngày 19 tháng 10 năm 1837, thầy Đường bị án giảo giam hậu.
Trong suốt 14 tháng chịu đựng, gian khổ vì đói khát, nóng rét, gông cùm, xiềng xích, thầy vẫn kiên trung tuyên xưng đức tin. Thầy viết cho thừa sai Marette: “Nghĩ tới phúc lộc cao cả con sắp được hưởng, cửa thiên đàng gần kề, nghĩ đến hạnh phúc bất diệt đang chờ đợi con, con không còn ước mơ thứ gì của trần thế này nữa. Lạy cha, sắp đến ngày con bị đem ra xét xử, con xin lần cuối cùng bái lạy cha, xin cha cầu nguyện cho con là người tội lỗi”.
Mùa thu năm 1838, vua Minh Mạng hạ lệnh cứu xét lại các bản án và ra lệnh thi hành án xử tử ba Thầy Nguyễn Văn Mỹ, Vũ Văn Truật và Trương Văn Đường.
Sau khi lãnh nhận Bí tích Hòa giải, thầy Đường bị áp giải ra pháp trường rạng sáng ngày 18 tháng 12 năm 1838. Cầu nguyện xong, thầy nằm xuống để binh lính thi hành án, và thầy đã yên nghỉ trong vòng tay Chúa.
Thầy giảng Phêrô Trương Văn Đường được phong Chân phước vào ngày 27 tháng 5 năm 1900 và được phong Hiển thánh vào ngày 19 tháng 6 năm 1988.