Thánh Phêrô Phan Hữu Đa sinh vào khoảng năm 1802 tại làng Ngọc Cục, tỉnh Nam Định (nay thuộc giáo xứ Ngọc Tiên, Giáo phận Bùi Chu) trong một gia đình nghèo nhưng lương thiện và đạo hạnh. Ông lập gia đình, sinh sống bằng nghề thợ mộc và luôn sống gương mẫu, đạo đức, quan tâm vợ con. Ngoài công việc, ông thường xuyên giúp nhà thờ kéo chuông và dọn dẹp đồ lễ.
Sau khi chiếu chỉ phân sáp ra đời ngày 27/6/1861, ông bị bắt giải về phủ Xuân Trường và 6 ngày sau bị giam tại làng Quá Linh. Trong tù, dù bị tra tấn nhưng ông vẫn kiên quyết không bước qua Thánh Giá. Trước lời khuyên của quan Tổng đốc, ông trả lời kiên định rằng sẽ không bao giờ nghe theo yêu cầu bước lên ảnh tượng Chúa.
Đến ngày 17/6/1862, ông bị kết án thiêu sống. Khi đám cháy gần tắt mà ông vẫn còn thoi thóp, các lính canh liền xông tới chém đầu ông. Thi hài vị tử đạo được vợ và giáo dân chôn cất tại pháp trường, sau đó được cải táng về quê nhà vào năm sau.
Ngày 29/4/1951, ông Phêrô Phan Hữu Đa được phong chân phước và sau đó được phong hiển thánh vào ngày 19/6/1988.