Thánh Phaolô Vũ Văn Đổng sinh năm 1802 tại giáo xứ Lê Xá, một trong những giáo xứ có truyền thống đạo đức lâu đời thuộc Giáo phận Trung, nay thuộc tỉnh Hải Hưng.
Trong vai trò thủ bạ, từ năm 1808 đến năm 1814, ông Đổng đã cần mẫn quản lý sổ sách và tài sản của giáo xứ.
Sau khi vua Tự Đức ra lệnh cấm đạo, các quan đến từng làng kiểm tra dân số, nhưng thực chất là ép mọi người phải đạp lên thánh Giá. Ai không đạp thì bị đóng gông rồi giải về tỉnh. Vào ngày 25 tháng 11 năm 1861, ông Đổng đã bị bắt vì dũng cảm xưng nhận mình là người Công giáo và kiên quyết từ chối đạp lên thánh Giá. Ông bị áp giải đến huyện Ân Thi rồi lên công đường Hưng Yên.
Trong tù, suốt ngày đêm ông phải mang gông nặng nề, đôi chân lại bị cùm xích. Do ông Đổng cương quyết không để cho binh lính khắc hai chữ “tả đạo” lên má, nên bị nhốt đói đến mức kiệt sức. Không thể chịu đựng được cơn đói, ông đành phải nhai vải áo để quên bớt.
Sau nhiều ngày bị đói đến kiệt quệ, quân lính đã ép khắc lên khuôn mặt ông hai chữ “tả đạo”. Nhưng chính ông đã tìm cách xóa đi, rồi nhờ một người bạn tù khắc hai chữ “chính đạo” thay vào má. Điều này khiến nhà quan nổi cơn thịnh nộ, ra lệnh án tử hình ông.
Tại pháp trường Nam Định, ngày 03 tháng 6 năm 1862, vị anh hùng đức tin Vũ Văn Đổng đã bị xử trảm dưới triều vua Tự Đức. Trước phát dao lệnh chém đầu, ngài đã hiên ngang xưng danh Chúa Giêsu ba lần, để rồi linh hồn vị tử đạo được về hưởng Nước Trời.
Chứng nhân đức tin thủ bạ Phaolô Vũ Văn Ðổng đã được phong chân phước vào ngày 29 tháng 4 năm 1951 và được nâng lên bậc hiển thánh vào ngày 19 tháng 6 năm 1988.