Giuse Phạm Quang Túc sinh năm 1843 tại họ Hoàng Xá, xứ Ngọc Đồng, tỉnh Hưng Yên (nay thuộc Hải Hưng). Ông là một thanh niên chất phác, sống trong một gia đình cần cù với ruộng đồng. Thân phụ muốn ông theo học chữ Hán để thi cử khoa bảng.
Nhưng năm 1861, chính quyền ra sắc lệnh cấm đạo Công giáo, tịch thu tài sản và ruộng đất của các gia đình theo đạo. Gia đình ông Túc cũng bị ảnh hưởng, việc học hành của ông bị gián đoạn.
Mùa xuân năm 1862, ông Túc bị bắt và giam giữ 4 tháng tại ngục Đông Khê, phủ Khoái Châu, lúc mới 19 tuổi. Mặc dù gia đình đút lót để giúp ông trốn tù nhưng ông từ chối, nói rằng điều đó sẽ gây phiền phức cho người khác.
Cùng năm 1862, ông Túc bị dẫn về ngục Hưng Yên. Trước các đe dọa và tra tấn, ông vẫn kiên định đức tin. Các quan lập án xin xử trảm và chuyển về kinh đô Huế.
Ngày 01/06/1862, ông Túc bị xử trảm tại Huế dưới triều vua Tự Đức. Sau đó thi hài ông được cải táng về nhà thờ Ngọc Đồng.
Ông Phạm Quang Túc được nâng lên hàng chân phước vào ngày 27/05/1900 và được phong thánh vào ngày 19/06/1988.