Thánh François Jaccard sinh ngày 06 tháng 9 năm 1799 tại làng Onion, miền Savoie, nước Pháp, trong một gia đình sùng đạo. Dù sống giữa thời Cách mạng Pháp nhưng cha mẹ ngài vẫn chăm lo cho các con được giáo dục Công giáo tốt. Mặc dù chậm trí khôn, kém trí nhớ, nhưng với sự động viên của bạn bè, năm 1823 ngài gia nhập Hội Thừa Sai Paris và được thụ phong linh mục.
Ngày 10 tháng 7 năm 1823, ngài lên đường sang Ấn Độ truyền giáo. Sau hơn 1 năm, ngài đi tiếp sang Ma Cao rồi qua Lạch Đáy vào Bắc Việt Nam. Ngày 05 tháng 01 năm 1826, ngài đến Nhà chung Giáo phận Đàng Trong, học tiếng Việt, lấy tên Việt là Phan và được bổ nhiệm làm mục vụ tại Nhu Lý, Phủ Cam, kiêm nhiệm Chủng viện An Ninh.
Dù vua Minh Mạng đã ra sắc chỉ cấm đạo, nhưng vẫn triệu nhiều giáo sĩ ngoại quốc về Huế giúp triều đình dịch thuật. Năm 1832-1833, ngài nhiều lần diện kiến vua và bị vu cáo giảng đạo trái phép nên bị cầm tù ở Hương Trà, Phủ Thừa Thiên. Ban đầu ngài bị án tử hình, sau được đổi thành án lưu đày chung thân tại Lao Bảo.
Năm 1835, ngài được vua triệu về Cam Lộ dịch thuật và dạy tiếng Pháp. Đầu năm 1838, khi chủng viện An Ninh bị triệt phá, vua nghi ngài đồng lõa nên cho áp giải về Quảng Trị thẩm vấn. Sau nhiều ngày chịu đòn roi và cực hình, ngày 21 tháng 9 năm 1838 ngài bị xử giảo tại pháp trường Nhan Biều cùng với chủng sinh Trần Văn Thiện.
Ngày 27 tháng 5 năm 1900, ngài được phong Chân phước và ngày 19 tháng 6 năm 1988 được tôn phong Hiển thánh.