Ðức Giêsu sai mười hai Tông Ðồ đi giảng
(1)Ðức Giêsu tập họp Nhóm Mười Hai lại, ban cho các ông năng lực và quyền phép để trừ mọi thứ quỷ và chữa các bệnh tật.
(2)Người sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân.
(3)Người nói: "Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo.
(4)Khi anh em vào bất cứ nhà nào, thì ở lại đó và từ đó mà ra đi.
(5)Hễ người ta không đón tiếp anh em, thì khi ra khỏi thành, anh em hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ".
(6)Các ông ra đi, rảo qua các làng mạc loan báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi.
Vua Hê-rô-đê và Ðức Giêsu
(7)Tiểu vương Hêrôđê nghe biết tất cả những gì đã xảy ra, thì phân vân lắm. thật vậy, có kẻ nói: "Ðó là ông Gioan từ cõi chết chỗi dậy".
(8)Kẻ khác nói: "Ông Êlia xuất hiện đấy !" Kẻ khác nữa lại nói: "Ðó là một ngôn sứ thời xưa sống lại".
(9)Còn vua Hêrôđê thì nói: "Ông Gioan, ta đây đã cho chém đầu rồi! Vậy thì ông này là ai mà ta nghe đồn những chuyện như thế?" Rồi vua tìm cách thấy mặt Ðức Giêsu.
Các Tông Ðồ trở về. Ðức Giêsu hoá bánh ra nhiều
(10)Các Tông Ðồ trở về thuật lại cho Ðức Giêsu những việc các ông đã làm. Người đem các ông đi riêng với mình, lui về thành kia gọi là Bétxaiđa.
(11)Ðám đông dân chúng biết thế, liền đi theo Người. Người tiếp đón họ, nói với họ về Nước Thiên Chúa và chữa lành những ai cần được chữa.
(12)Ngày đã bắt đầu tàn. Nhóm Mười Hai đến bên Ðức Giêsu thưa Người rằng: "Xin Thầy cho đám đông về, để họ vào các làng mạc nông trại quanh đấy, tìm chỗ trọ và kiếm thức ăn, vì nơi chúng ta đang ở đây là nơi hoang vắng".
(13)Ðức Giêsu bảo: "Chính anh em hãy cho họ ăn". Các ông đáp: "Chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá, trừ phi chính chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám dân này".
(14)Quả thật có tới chừng năm ngàn đàn ông. Ðức Giêsu nói với các môn đệ: "Anh em hãy cho họ ngả lưng thành từng nhóm khoảng năm mươi người một".
(15)Các môn đệ làm y như vậy, và cho mọi người ngả lưng xuống.
(16)Bấy giờ Ðức Giêsu cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc túng, bẻ ra và trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho đám đông.
(17)Mọi người đều ăn, và ai nấy được no nê. Những miếng vụn còn thừa, người ta thu lại được mười hai thúng.
Ông Phê-rô tuyên xưng Ðức Giêsu là Ðấng Kitô của Thiên Chúa
(18)Hôm ấy, Ðức Giêsu cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng: "Ðám đông nói Thầy là ai?"
(19)Các ông thưa: "Họ bảo Thầy là ông Gioan Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Êlia, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại".
(20)Người lại hỏi: "Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?" Ông Phêrô thưa: "Thấy là Ðấng Kitô của Thiên Chúa".
(21)Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai.
Ðức Giêsu tiên báo cuộc Thương Khó lần thứ nhất
(22)Người bảo rằng: "Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sống lại".
Ðiều kiện phải có để theo Ðức Giêsu
(23)Rồi Ðức Giêsu nói với mọi người: "Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo.
(24)Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.
(25)Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì?
(26)Ai xấu hổ vì tôi và những lời của tôi, thì Con Người cũng sẽ xấu hổ vì kẻ ấy, khi Người ngự đến trong vinh quang của mình, của Chúa Cha và các thánh thiên thần.
Triều đại Thiên Chúa đã gần đến
(27)"Thầy bảo thật anh em: trong số người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải chết, trước khi thấy Nước Thiên Chúa.
Ðức Giêsu hiển dung
(28)Khoảng tám ngày sau khi nói những lời ấy, Ðức Giêsu lên núi cầu nguyện, đem theo các ông Phêrô, Gioan và Giacôbê.
(29)Ðang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà.
(30)Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Môsê và ông Êlia.
(31)Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giêrusalem.
(32)Còn ông Phêrô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Ðức Giêsu, và hai nhân vật đứng bên Người.
(33)Ðang lúc hai vị này rời xa Ðức Giêsu, ông Phêrô thưa với Người rằng: "Thưa Thầy, chúng con ở đây, hay quá! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cái cho Thầy, một cái cho ông Môsê, và một cái cho ông Êlia". Ông không biết mình đang nói gì.
(34)Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ.
(35)Và từ đám mây có tiếng phán rằng: "Ðây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người!"
(36)Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Ðức Giêsu. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.
Ðức Giêsu chữa đứa trẻ bị kinh phong
(37)Hôm sau, khi Ðức Giêsu và ba môn đệ ở trên núi xuống, có đám người đông đảo tới đón Người.
(38)Và kìa một người đàn ông từ trong đám đông kêu lên rằng: "Thưa Thầy, tôi xin Thầy đoái nhìn đứa con trai tôi, vì tôi chỉ có một mình cháu.
(39)Thế mà quỷ nhập vào cháu, khiến cháu bỗng dưng la lên, vật mình vật mẩy, sùi cả bọt mép, và khó lắm nó mới chịu rời cháu, bỏ cháu lại đó mệt nhừ.
(40)Tôi có xin các môn đệ Thầy trừ tên quỷ đó, nhưng các ông trừ không được".
(41)Ðức Giêsu đáp: "Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi phải ở cùng các người và chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Ông đem cháu lại đây!"
(42)Ðứa trẻ đang tiến lại, thì quỷ vật nó xuống và lay nó thật mạnh. Ðức Giêsu quát mắng tên quỷ ô uế, chữa đứa trẻ, và trao lại cho cha nó.
(43)Mọi người đều kinh ngạc trước quyền năng cao cả của Thiên Chúa.
Ðức Giêsu tiên báo cuộc Thương Khó lần thứ hai
(44)Ðang lúc mọi người còn bỡ ngỡ về tất cả các việc Ðức Giêsu làm, Người nói với các môn đệ: "Phần anh em, hãy lắng tai nghe cho kỷ những lời sau đây: Con Người sắp bị nộp vào tay người đời".
(45)Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì đối với các ông, lời đó còn bị che khuất, đến nỗi các ông không nhận ra ý nghĩa. Nhưng các ông sợ không dám hỏi lại Người về lời ấy.
Ai là người lớn nhất trong các môn đệ
(46)Các ông chợt suy nghĩ tự hỏi xem ai là người lớn nhất trong các ông.
(47)Ðức Giêsu biết điều các ông đang suy nghĩ trong lòng, Người liền đem một trẻ nhỏ đặt bên cạnh mình
(48)và nói với các ông: "Ai tiếp đón một em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Ðấng đã sai Thầy. Thật vậy ai là người nhỏ nhất trong tất cả anh em, thì kẻ ấy là người lớn nhất".
Nhân danh Ðức Giêsu mà trừ quỷ
(49)Ông Gioan lên tiếng nói: "Thưa Thầy, chúng con thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không đi theo Thầy cùng với chúng con".
(50)Ðức Giêsu bảo ông: "Ðừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống chúng ta là ủng hội chúng ta!".
IV. Ðức Giêsu Lên Giê-Ru-Sa-Lem
Một làng miền Sa-ma-ri không đón tiếp Ðức Giêsu
(51)Khi đã tới ngày Ðức Giêsu được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giêrusalem.
(52)Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Samari để chuẩn bị cho Người đến.
(53)Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người đang đi về hướng Giêrusalem.
(54)Thấy thế, hai môn đệ Người là ông Giacôbê và ông Gioan nói rằng: "Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không?"
(55)Nhưng Ðức Giêsu quay lại quở mắng các ông.
(58)Rồi Thầy trò đi sang làng khác.
Ðức Giêsu đòi hỏi môn đệ phải bỏ mọi sự
(57)Thầy trò còn đang đi trên đường, thì có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo".
(58)Người trả lời: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu".
(59)Ðức Giêsu nói với một người khác: "Anh hãy theo tôi!" Người ấy thưa: "Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã".
(60)Ðức Giêsu bảo: "Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Ðại Thiên Chúa".
(61)Một người khác nữa lại nói: "Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã".
(62)Ðức Giêsu bảo: "Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa".