Cuộc đối thoại với ông Ni-cô-đê-mô
(1)Trong nhóm Pharisêu, có một người tên là Nicôđêmô, một thủ lãnh của người Dothái.
(2)Ông đến gặp Ðức Giêsu ban đêm. Ông nói với Người: "Thưa Thầy, chúng tôi biết: Thầy là một vị tôn sư được Thiên Chúa sai đến. Quả vậy, chẳng ai làm được những dấu lạ Thầy làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người ấy".
(3)Ðức Giêsu trả lời: "Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa, nếu không được sinh ra bởi ơn trên".
(4)Ông Nicôđêmô thưa: "Một người đã già rồi, làm sao có thể sinh ra được? Chẳng lẽ người đó có thể trở vào lòng mẹ lần thứ hai để sinh ra sao?"
(5)Ðức Giêsu đáp: "Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí.
(6)Cái gì bởi xác thịt mà sinh ra, thì là xác thịt; còn cái gì bởi Thần Khí mà sinh ra, thì là thần khí.
(7)Ông đừng ngạc nhiên vì tôi đã nói: các ông cần phải được sinh ra bởi ơn trên.
(8)Gió muốn thổi đâu thì thổi; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ đâu đến và thổi đi đâu. Ai bởi Thần Khí mà sinh ra thì cũng vậy".
(9)Ông Nicôđêmô hỏi Người: "Làm sao những chuyện ấy có thể xảy ra được?"
(10)Ðức Giêsu đáp: "Ông là bậc thầy trong dân Ítraen, mà lại không biết những chuyện ấy!
(11)Thật, tôi bảo thật ông: chúng tôi nói những điều chúng tôi biết, chúng tôi làm chứng về những điều chúng tôi đã thấy, nhưng các ông không nhận lời chứng của chúng tôi.
(12)Nếu tôi nói với các ông về những chuyện dưới đất mà các ông còn không tin, thì giả như tôi nói với các ông về những chuyện trên trời, làm sao các ông tin được?
(13)Không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Ðấng từ trời xuống.
(14)Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy,
(15)để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.
(16)Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.
(17)Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.
(18)Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa.
(19)Và đây là bản án: ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa.
(20)Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách.
(21)Nhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ: các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa".
Sứ vụ của Ðức Giêsu tại Giuđê, Lời chứng cuối cùng của ông Gioan
(22)Sau đó, Ðức Giêsu và các môn đệ đi tới miền Giuđê. Người ở lại nơi ấy với các ông và làm phép rửa.
(23)Còn ông Gioan, ông cũng đang làm phép rửa tại Ênôn, gần Salêm, vì ở đấy có nhiều nước, và người ta thường đến chịu phép rửa.
(24)Lúc ấy, ông Gioan chưa bị tống giam.
(25)Bấy giờ, có một cuộc tranh luận xảy ra giữa các môn đệ của ông Gioan và một người Dothái về việc thanh tẩy.
(26)Họ đến gặp ông Gioan và nói: "Thưa Thầy, người trước đây đã ở với Thầy bên kia sông Giođan và được Thầy làm chứng cho, bây giờ ông ấy cũng đang làm phép rửa, và thiên hạ đều đến với ông".
(27)Ông Gioan trả lời: "Chẳng ai có thể nhận được gì mà không do Trời ban".
(28)Chính anh em làm chứng cho Thầy là Thầy đã nói: "Tôi đây không phải là Ðấng Kitô, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người".
(29)Ai cưới cô dâu, người ấy là chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được nghe tiếng nói của chàng. Ðó là niềm vui của Thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn vẹn.
(30)Người phải nổi bật lên, còn Thầy phải lu mờ đi.
(31)Ðấng từ trên cao mà đến, thì ở trên mọi người; kẻ từ đất mà ra, thì thuộc về đất và nói những chuyện dưới đất. Ðấng từ trời mà đến, thì ở trên mọi người;
(32)Người làm chứng về những gì Người đã thấy đã nghe, nhưng chẳng ai nhận lời chứng của Người.
(33)Ai nhận lời chứng của Người, thì xác nhận Thiên Chúa là Ðấng chân thật.
(34)Quả vậy, Ðấng được Thiên Chúa sai đi, thì nói những lời của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người vô ngần vô hạn.
(35)Chúa Cha yêu thương người Con và đã giao mọi sự trong tay Người.
(36)Ai tin vào người Con, thì được sự sống đời đời; còn kẻ nào không chịu tin vào người Con, thì không được sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên kẻ ấy.