Vị tân tòng Đaminh Trần Duy Ninh sinh ra vào năm 1841 tại làng Trung Linh, tỉnh Nam Định (hiện thuộc giáo xứ Trung Linh, Giáo phận Bùi Chu). Ngài là một thanh niên Công giáo sống đạo hạnh. Đến năm 20 tuổi, Ngài cưới vợ và sống bình dị tại quê nhà.
Hàng ngày, Ngài siêng năng làm việc ngoài đồng ruộng. Chiều về, sau bữa cơm, Ngài thường cùng bà con giáo dân tụ họp đọc kinh. Cuộc sống thanh bình ấy bị xáo trộn bởi sắc lệnh cấm đạo gắt gao dưới thời vua Tự Đức.
Vào ngày 16/09/1861, năm 21 tuổi, Ngài cùng nhiều giáo hữu khác bị bắt giải về phủ Xuân Trường. Trong tù, mặc cho tra tấn dã man, các tù nhân vẫn bền lòng đức tin, khước từ việc đạp lên Thánh Giá. Ngài Ninh và các bạn đồng cảnh ngộ bị khắc hai chữ “tả đạo” lên má rồi lưu đày khắp nơi.
Hơn 9 tháng trong ngục tù, Ngài liên tục phải hứng chịu những hình phạt tàn nhẫn. Nhưng trước những lời dụ dỗ, đe dọa, Ngài vẫn một lòng trung thành. Thánh Đaminh Ninh bị ép buộc phải chối bỏ đức tin Công giáo. Nhưng Ngài đã dũng cảm đáp lại: "Nếu con cái không được phép khinh dể cha mẹ ruột thịt, thì làm sao người tín hữu lại dám xúc phạm đến hình ảnh Thiên Chúa - Đấng tạo dựng ra trời đất. Quan cứ việc làm những gì quan muốn, nhưng đừng ép buộc tôi phạm tội đạp lên Thánh Giá Chúa."
Nghe vậy, quan phủ nổi giận. Trước lòng dũng cảm và bất khuất ấy, Tổng đốc Nguyễn Đình Tân đã ra lệnh hành quyết Thánh Ninh tại pháp trường An Triêm vào ngày 02/06/1862.
Trong hồ sơ phong Chân Phước cho Thánh Ninh, bà Rôsa Hun làm chứng rằng: “Tôi từng thấy Ngài bị giam cầm trong xiềng xích nặng nề ở Đông Vi, nhưng Ngài vẫn mỉm cười, vui vẻ.”
Ngài Đaminh Trần Duy Ninh được phong chân phước năm 1951 và được phong hiển thánh vào năm 1988, trở thành vị tử đạo tiêu biểu cho lòng trung kiên với đức tin Công giáo.